Blog giải trí siêu bựa | Nơi Thứ Ba

Tin 24H
1/03/2015

Truyện les mới nhất: Từ Khi Yêu Em (Chap 2)

Chào các bạn.Vô tình lướt web mình tìm được Truyện les: ”Từ khi yêu em” là câu chuyện rất hay và cảm động.Các bạn hãy đọc và thấu hiểu cho những người yêu bạn.
Truyện les mới nhất: Từ Khi Yêu Em (Chap 2)
Truyện les mới nhất: Từ Khi Yêu Em (Chap 2)
Từ Khi Yêu Em (Chap 2)

Nè, lúc về phong phải đèo phương đấy nha. Phương khoác tay phong.

- Được rồi, lúc nào cũng bắt tui chở là sao? Phong ngán ngẩm.

"vậy mới được ôm phong chứ" phương thầm nghĩ và cười.

Phương nhớ lại lần đầu tiên gặp phong.

- ba, con muốn đi chơi nè. Phương ngắt tay ba nó.

- Ra hà nội rồi đi chơi, con sẽ có chị họ để chơi cùng mà chị bằng tủi con đó nghe, mày lém lắm cấm quậy nha. Ba phương vào tp hcm làm ăn còn anh trai của ông thì sống ở hà nội, họ khoe có một đứa con gái trông rất đẹp trai, tính lại rất giống con trai, cả hai vợ chồng mừng như được con quý tử.

- Con có nhiều bạn lắm rùi , không cần đâu ba. Phương thấy khó chịu, cô bé còn muốn được đi chơi với tụi bạn thì bị ba tóm ra hà nội thăm anh trai, mà nó nghe nói hà nội không có nhiều nơi để chơi, nó nằng nặc đòi ở nhà mà không được, ai lại cho con bé 9 tuổi ở nhà một mình chứ.

- Chỉ chơi một tuần thôi mà con. Ba phương dỗ dành.

- Hừ phương phùng má lại trông dễ thương đến mức ba nó phải bật cười.

- em và cháu phương đấy à, cháu phương dễ thương quá mà sao con gái chúng ta đứa nào đứa nầy giống con trai vậy ta. Phong ra chào chú đi con. Má phong cười nói với ba con phương .

- cháu chào chú ạ. Tiếng nói nhỏ nhẹ vang lên.

Phương đưa mắt nhìn và rất ngạc nhiên, thằng nhóc này còn đẹp trai hơn nó nữa, và sao nó không nhìn phương với vẻ thiện cảm một chút nhỉ, chưa ai gặp nó lần đầu mà không quý nó, nó ghét cái vẻ khinh khỉnh kia..

Phong nhìn phương giây lát nhưng không bộc lộ cảm xúc gì cả, càng khiến phương tức hơn, nó phải quậy cho phong khóc dở mếu dở mới được, và đáp lại nụ cười tinh quái của nó là một cái nhìn vô cảm.

Từ sau đó quả thực là phong khốn khổ với phương, nào là phương bắt nó dẫn đi chơi, rùi nghịch hỏng đồ của nó, rùi là làm bể đồ nhưng lại đổ cho nó, ba má nó giận lắm, nhưng chẳng lẽ nó lại nói là do phương cố tình.

Phương giỏ đủ trò tinh quái mà phong chẳng tỏ vẻ gì với nó cả càng khiến nó tức xì khói, nó muốn nhìn thấy vẻ mặt tức giận hay khóc lóc của phong.

- nè chơi trốn tìm nhá. Phương lắc tay phong.

- - không chơi.

- Không chơi tí nữa tui về méc bác, ai biểu phong không chơi với phương.

- Được rồi, phong nhăn nhó.

- nhắm mắt kĩ vào nhá. Phương nói và cười , nó bít trốn ở đâu khiến phong không tìm ra bi giờ. Nó bèn chui vào tủ quần áo, hi hửng vì phong sẽ không thể nào tìm ra được.

Phong tìm mãi mọi nơi trong nhà mà không thấy phương đâu, nó bắt đầu lo lắng, dù gì phương cũng là em họ nó

-phương ra đi, tui chịu thua rùi.

Nhưng chẳng thấy phương trả lời, phong càng lo hơn, nó chạy ra ngoài đường xem phương có vì háo thắng mà trốn ở bên ngoài không.

Phương nghe tiếng phong gọi cười thầm không trả lời, đợi nghe tiếng phong ở ngoài đường rùi phương mới chui ra khỏi tủ áo, ngó vẻ hớt hải của phong đang tìm nó qua cửa sổ.

Phương không tin vào mắt mình , phong đang bị một bà tóm tay kéo đi, nó lao vội xuống nhà.

- này cháu bé, tìm ai vậy. Một bà trông lạ hoắc cười với phong.

- Cháu tìm em họ cháu, bà có thấy nó không, nó như vầy nè…

- Bà không thấy, cháu dễ thương quá, theo bà , bà cho kẹo nè.

- Cháu không cần kẹo, vậy bà không thấy thì để cháu tìm tiếp.

Thế nhưng bà ta lao vào tóm tay nó kéo đi, đường lúc ấy vắng vẻ, nó hốt hoảng thì phương ở đâu chạy ra , tay cầm cái chổi vụt tới tấp vào bà ta.

- bà làm gì thế hả, ai cho bà kéo tay phong đi. Phương tức giận.

- mày… hỗn xược, ai cho mày .. đây là con tao, phải không con.

Cây chổi trong tay phương bị bà ta giật lấy, bà ta lắm lăm đánh phương, bà này bị điên rùi, phương cúi đầu , nhưng nó bỗng cảm nhận được ai đó đang che cho mình, là phong, phong nói với nó thật dịu dàng:

-em đừng lo, có chị nè.

- con làm gì thế, theo má nào, má tìm con bao lâu nay nè. Bà ta dừng tay khi thấy phong che cho phương và kéo tay nó đi.

\- mày bỏ con tao ra ..

Phương níu tay phong rất chặt trong khi bà ta cố gắng kéo phong đi, tiếng trẻ con người lớn hò het, may sao có người lớn xuất hiện và phải mãi mới kéo được bà điên đó ra khỏi tụi nhỏ. Một người phụ nữ vì mất con mà bị điên, người ta đã đưa bà ta cho công an để đưa bà ta trở lại trại thương điên.

- xin lỗi. Phương lĩ nhí.

- Không sao, đừng nói cho ba má và chú biết là dược rùi. Phong nói an ủi, mặt phong nhìn phương có chút tình cảm hơn.

- Tại phong cứ hờ hững với tui nè. Phong ghét tui mà.

- Ghet đâu mà ghét, tại phong ngại khi và vui khi có một đứa em thôi mà, nhưng tù nhỏ phong đã luôn không muốn mọi người nhìn thấy mình nhõng nhẽo con nít thôi.

- Xì.. con nít thì là con nít thôi, có gì mà ngại. Mà không ghet thật hả.

- Không mà dù hơi phiền phức vì những gì phương gây ra. Mặt phong đỏ lên, vì mới trước đây nó còn đang hốt hoảng lo cho phương mà.

- Không tin. Phương phụng phịu.

- -vậy sao mới tin. Phong ngạc nhiên trước vẻ mặt của phương.

- Vầy mới tin nè, đứng yên đấy. Phương nói và nhào tới ôm phong, véo má nó.

- Đau, làm gì thế hả.

Mặt phong đỏ ửng lên trông rất đáng iu, trước sự ngạc nhiên của phong, phương hun nhẹ lên má phong:

- đánh dấu nè, từ nay phong là của tui đó nhe.

Phong đứng hình lun, vẻ mặt ngơ ra , rùi mặt bắt đầu đỏ lên vì tức giận:

- dám trêu tui hả. Phong lao tới chọc lét phương.

- ấy xin tha cho em ạ.

Tối hôm đó , ba má phong và ba phương ngạc nhiên khi thấy hai chị em tự dưng thân thiết hơn, phương còn liên tục gắp đồ ăn cho phong

- hai đứa thân hơn từ lúc nào thế. Ba Phuong ngạc nhiên.

- Có gì đâu mà ba, cho con ở đây lun nha.

- Cái gì?

- Con ở đây còn quản lý phong giùm hai bác cho.

- Nói gì thế. Giờ đến phong cũng phải ngạc nhiên.

- Sao này con lớn con sẽ lấy anh phong, con đánh dấu rùi nhé, anh phong là của con đó. Phương nói vẻ mặt nghiêm túc.

Cả nhà cười ầm lên, còn phong thì tức giận đạp vào chân phương.

Sau đó mặc cho nó khóc ầm ĩ, ba nó vần kéo nó về , trước khi lên máy bay nó còn gọi to và cười với phong:

- chò em nha, rùi em sẽ tìm anh.

Phong nhìn nó bằng gương mặt không lấy gì làm vui lắm.

Mỗi năm nó đều năn nỉ ba nó cho nó ra hà nôi chơi, nhưng mà ba nó quá bận làm ăn nên không thể đưa nó đi được, khoảng mấy năm nó mới ra một lần, phong cũng lớn và đổi khác đi. Nó thân thiết hơn được với phong. Đột nhiên ba nó nói là phong sẽ ra đây học và thi đại học ở ngoài này, nó năn nỉ cho nó học cùng trường với phong.

Phương sốt ruột chờ đợi, nó đi đi lại lại khiến ba nó chóng cả mặt.

- con làm gì thế, ngồi yên đi.

Nó nhìn ra phía cửa, trả lời cho ánh mắt mong chờ của nó, người mà nó đã chờ đợi rất lâu rùi, nó nhào tới ôm người đó:

- anh đến rùi.

- Này vác hành lý đã nặng lắm rùi, em làm gì thế , phong gắt gỏng.

- Hì… vậy đưa đây xách đỡ cho. Phương cười.

Còn Tiếp>>>>>

  • Blogger Comments
  • Facebook Comments

0 comments:

Post a Comment

Item Reviewed: Truyện les mới nhất: Từ Khi Yêu Em (Chap 2) Rating: 5 Reviewed By: Ku Tũn